Chùm thơ ngày Nguyên Tiêu 07

Chơi với chữ
Chơi với chữ
Cũng hay
Thằng này lắm trò
thâm thúy

Tôi với nó lê qua bao ngày mệt
bụi người tôi rơi ra
bụi ý nghĩa trên lưng nó cũng rơi ra

Sống nhọc, muốn đùa
Có lần
Tôi xé chữ ra
thấy
lòng mình đau cứa

Thân với chữ
nó cũng ngại mình hung hăng

Thế cũng được mấy chục năm
Chữ bảo tôi sống ít
Chẳng bõ bèn với những trò đùa lớn

Tôi bảo
Quen mày lâu rồi
Múa thử tao xem

Chữ múa
Trong ánh sáng đèn
Mà ngày mọc ra trên ngọn tóc

Tôi đếm
Thời gian túa ra lung tung.

NGUYỄN VĨNH TIẾN

Bài tặng những nhà thơ
chỉ có nước mắt là xài không bao giờ hết
tin tôi đi
bạn từng nghe qua ai xài tiền chẳng hết bao giờ?
danh dự nếu mang ra xài cũng sạch
quyền chức quy thành tiền nhấm nháp cũng đi tong

tôi viết bài này riêng tặng những nhà thơ
những nhà thơ thôi
chòi thơ không được tính
bởi những trang thơ chưa bao giờ ly thân cùng nước mắt
thơ cuộn thành dòng
nước mắt chảy thành thơ

tôi viết bài này riêng tặng những nhà thơ
vừa phải sống cho thơ, vừa phải thở cho mình,
vừa đa đoan cho chính bạn
tin tôi đi
bởi nhà thơ mà chai sạn
vũ trụ này còn quái gì thơ

tôi nói câu chuyện này để bạn biện biệt đâu thực những nhà thơ
ăn tục nói phét trây trét trong thơ đích thị nhân danh thơ ca mà trục mà vớt (ba chấm - cái này bạn tự điền vô)
những kẻ mở mồm: yếu tính của thơ, rồi chỉ toàn sản xuất/sinh ra những câu thơ yếu (ba chấm - cái này bạn cũng dễ dàng điền vô nốt)
những kẻ hô hào cải tổ cải cách cải mả cho thơ cuối cùng là cãi lộn để rồi biến thơ thành món cải xào cải khú đưa lên bàn nhắm với rượu chuối hột giá hai ngàn một chai mua ngay góc chợ
rồi ngửa cổ than trời than đất than củi với than ôi thơ (í a, í á) phú bây giờ

phải mang ra xài món quà nước mắt
là khi nhà thơ chẳng còn chi để mà xài
khi nhà thơ còn biết xúc động - chỉ cần xúc động thôi - không phiền đến các mỹ từ rung động run rẩy với rung rinh hay rung gì gì (ba chấm)
nước mắt rơi - ngoài thơ, tôi cược đấy - ta được nhiều thứ ra đời

tôi viết bài này cũng để ủi an ai đã, đang và sẽ níu vạt áo lên chùi nước mắt
bài tặng những nhà thơ

SONG PHẠM
Lạnh lẽo
Cuối cùng
Nụ hoa đã tàn
Tôi nhìn thấy tôi ném tia mắt lạnh lẽo về phía chúng
Tia mắt làm cho chúng chết đi một lần nữa
Nụ hoa đã tàn
Có liên quan gì đến thế giới
Có liên quan gì đến những con người đang hối hả ngoài kia
Có liên quan gì đến nắng, gió, bầu trời, không khí
Đã tàn. Thế thôi.
Như tin cáo phó người ta vẫn dán mắt vào ti vi, mỗi đêm và báo ngày mỗi sáng
Như cách người ta lướt qua những chuyến xe tang những ngày cận tết
Một người ra đi
Thế giới rộng hơn một chỗ đậu xe
Nhưng lại chật đi một chỗ nằm
Một người ra đi
Không làm cho khoảng cách giữa hai người gần lại
Một cái nắm tay mãi mãi nằm trong chiếc hộp e dè
Nụ cười mãi vẫn chẳng bao giờ xuất phát từ trái tim
Nụ hôn vẫn chỉ sinh ra và chết đi, giữa hai thớt môi thèm muốn
Không hơn
Một nụ hoa tàn
Một người ra đi
Trái đất vẫn cứ nóng lên…
Từng ngày

MT 5.2.2007
TRẦN LÊ SƠN Ý

Nhận xét

Đăng nhận xét

Chào bạn,
Rất mong bạn tham gia để giúp cho Tác giả và người cùng tham gia thảo luận có được những thông tin tốt nhất nhé. Cảm ơn bạn đã tham gia.
Thân!

Bài đăng phổ biến từ blog này