Trúc Đào

Trời nào đã tạnh cơn mưa
Mà giông tố cũ còn chưa muốn tàn
Nhà người tôi quyết không sang
Thù người tôi những đêm nằm nghiến răng
Quên người - nhất quyết tôi quên
Mà sao gặp lại còn kiên nhẫn chào

Trích đoạn thơ của tác giả: Nguyễn Tất Nhiên


Thì cũng mặc, điên cho đời bớt khổ
Yêu người ta, yêu cho hết con tim
Ghen, ghen đi, vạch lòng ra thổ lộ
Để nghiền tan côi cút phiến môi mềm

Ta vẫn ngồi nhuộm sầu làn mi úa
Lắm Xuân rồi hụt mất bóng lương duyên
Đã gặp người và xa người mấy thủa
Thơ học hằn đội mãi lốt truân chuyên.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này